[SOẠN BÀI] BIẾT NGƯỜI, BIẾT TA

Câu 1: Xác định biện pháp tu từ trong văn bản 1, 2 và nêu tác dụng của chúng. (SGK Ngữ văn 7, tập 1 - trang 41)

Lời giải chi tiết:

- Trong văn bản 1, 2 biện pháp tu từ được dùng là biện pháp nói quá.

⇒ Việc sử dụng biện pháp nói quá có tác dụng phóng đại tính chất của sự việc nhằm tăng sức biểu cảm, nhấn mạnh vấn đề và gây ấn tượng cho người đọc. 

Câu 2: Nêu bài học mà em rút ra được từ văn bản 3. (SGK Ngữ văn 7, tập 1 - trang 41)

Lời giải chi tiết:

- Bài học mà văn bản 3 muốn truyền đạt tới chúng ta đó là: Bài học về sự khoe khoang.

⇒ Tác giả muốn mượn hình ảnh của trăng, đèn và gió để nói về thái độ cùng cách ứng xử của con người trong cuộc sống. Mỗi một người đều có năng lực và thế mạnh riêng, chúng ta không nên khoe khoang hay so bì cho là mình giỏi hơn mà coi thường người khác vì mỗi người có điểm mạnh ở từng lĩnh vực khác nhau, có người này, người kia.

Câu 3: Theo em, mục đích sáng tác ba văn bản trên có gì giống với mục đích sáng tác các truyện ngụ ngôn? (SGK Ngữ văn 7, tập 1 - trang 41)

Lời giải chi tiết:

- Theo em, mục đích sáng tác ba văn bản trên giống với mục đích sáng tác các truyện ngụ ngôn ở chỗ chúng đều giàu tính triết lí và các bài học thường được gợi ra từ một tình huống hoặc một sự việc nào đó.

- Điểm khác nhau chủ yếu là do thể loại quy định, truyện ngụ ngôn tuy ngắn gọn nhưng vẫn có đầu có cuối, có sự phát triển của sự việc, câu chuyện, thái độ của người nói thường được bộc lộ gián tiếp thông qua việc kể chuyện còn các văn lục bát 1 và 2 dù có tình huống, sự việc nhưng vẫn là thể loại trực tiếp bộc lộ thái độ quan niệm của tác giả.