[SOẠN BÀI] MÙA THU VỀ TRÙNG KHÁNH NGHE HẠT DẺ HÁT

I. CHUẨN BỊ ĐỌC

Câu hỏi: Em hãy chia sẻ trải nghiệm của mình về sản vật đặc trưng cho một vùng đất. (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 82)

Lời giải chi tiết:

Một trong những đặc sản lâu đời của Hà Nội mà em thích nhất đó là Cốm. Đây là thứ quà riêng biệt của đất nước là thức dâng của những cánh đồng xanh bát ngát mang hương vị mộc mạc, giản dị mà thanh khiết của đồng quê nội cỏ. Khi ăn cốm phải ăn từng ít một, ăn thong thả để cảm nhận được cái tươi mát của lá non, cái chất ngọt của cốm cùng cái dịu dàng thanh đạm của loài thảo mộc. Thêm vào đó là mùi hơi ngát của lá sen già ướp lấy từng hạt cốm. Cốm đúng là một món ăn đặc sản tượng trưng cho tinh hoa của đất trời.

II. TRẢI NGHIỆM CÙNG VĂN BẢN

Câu 1: Em hình dung thế nào về cảnh được tả trong đoạn văn này? (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 84)

Lời giải chi tiết:

Em hình dung cảnh được tả trong đoạn văn này chính là nói về sự trù phú của hạt dẻ Trùng Khánh. Hạt dẻ ở đây nhiều, tràn trề, đong đầy như mưa rơi và mang một vẻ đẹp như “bản nhạc mùa thu”. 

Câu 2: Đoạn văn gợi cho em suy nghĩ gì về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên? (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

Đoạn văn đã gợi cho em suy nghĩ về mối quan hệ gắn bó, gần gũi và giao hoà với nhau giữa con người và thiên nhiên. Thiên nhiên và con người luôn hòa quyện, quấn quýt với nhau như những người bạn thân thiết, đồng hành cùng nhau suốt một đời.

III. SUY NGẪM VÀ PHẢN HỒI

Câu 1: Tìm những từ ngữ, hình ảnh thể hiện tình cảm, cảm xúc của tác giả về hạt dẻ, rừng dẻ quê hương. (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

Những từ ngữ và hình ảnh thể hiện tình cảm, cảm xúc của tác giả về hạt dẻ và rừng dẻ quê hương đó là:

  • Trên khắp đất nước ta, không đâu có giống mác lịch ngon ngọt và thơm bùi như ở Trùng Khánh. 
  • Cái đó thì ...vưỡn.
  • Cốm trộn hạt dẻ là một thứ vật quý, dùng để khoản đãi quý nhân.
  • Hạt dẻ rơi rơi như mưa màu nâu. Đó là bản nhạc mùa thu ở quê tôi không thể nào quên.
  • Đó là điểm du lịch mang màu sắc, hương vị của tình yêu.
  • Thật là tuyệt vời, khi được lang thang trong một khu rừng dẻ cực kì lãng mạn.
  • Rừng dẻ khe khẽ hát như rang bởi đây đang là mùa lá đỏ.
  • Nắng chiều quê tôi sánh vàng như mật bủa lấy rừng vàng.

Câu 2: Đọc văn bản Mùa thu về Trùng Khánh nghe hạt dẻ hát, em cảm nhận được điều gì về cái tôi của tác giả Y Phương? (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

Đọc đoạn văn em thấy tác giả Y Phương có một cái tôi tinh tế, độc đáo và mới lạ chứa đựng sự nhạy cảm cùng với sự rung động về cảnh vật thiên nhiên, những sản vật tinh túy của đất trời. 

Câu 3: Chủ đề của văn bản trên là gì? Dựa vào đâu để em xác định như vậy? (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

- Chủ đề của văn bản là tình cảm say mê, tự hào của tác giả đối với hạt dẻ và rừng dẻ cùng niềm mong muốn được giao hòa với thiên nhiên. 

- Em xác định được như vậy vì dựa vào nội dung của văn bản viết về hạt dẻ một món ăn vô cùng đặc trưng và đặc biệt của Trùng Khánh. 

Câu 4: Hãy chỉ ra một số đặc điểm của tản văn được thể hiện trong văn bản trên. (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

Một số đặc điểm tản văn được thể hiện trong văn bản trên là: 

  • Chất trữ tình: thể hiện sự say mê, tự hào của tác giả đối với hạt dẻ, rừng rẻ đồng thời những tình cảm được bộc lộ cách miêu tả chi tiết màu sắc, hình dáng, mùi vị của hạt dẻ, âm thanh, màu sắc của rừng dẻ, qua cách nói khẳng định: “Giống hạt dẻ Trùng Khánh là số một La Mã chứ không chịu nhì”.
  • Cái tôi của tác giả được thể hiện rõ nét qua tình cảm, thái độ cùng các suy nghĩ tích cực.
  • Ngôn ngữ sử dụng khẩu ngữ, từ láy và văn phong gợi hình, gợi cảm. 

Câu 5: Nêu cảm nhận của em khi đọc văn bản trên? (SGK Ngữ văn 7 tập 1 - trang 85)

Lời giải chi tiết:

Sau khi đọc văn bản em thấy được vẻ đẹp của thiên nhiên cùng sản vật mà đất trời ban tặng cho Trùng Khánh. Có lẽ đây chính là một vẻ đẹp trù phú, đầy sức sống, mang hơi hướng lãng mạn, thơ mộng. Chắc hẳn mỗi nơi trên trái đất này đều có một sản vật riêng để “những người con ở đó” cảm thấy tự hào, trân trọng và cảm xúc ấy cũng đã được thể hiện qua văn bản trên. Đó chính là niềm tự hào, sự vui sướng, hạnh phúc khi đặc sản quê mình được coi là thứ đặc sản có một không hai.